Bệnh hiếm muộn là gì?
Bệnh hiếm muộn là tình trạng mà một cặp vợ chồng không sử dụng bất kỳ biện pháp tránh thai nào, sau một thời gian nhất định mà vẫn không thể có thai và sinh con được. Cụ thể, nếu sau một năm vẫn không thể có thai thì được coi là hiếm muộn. Trong trường hợp cặp vợ chồng không thể có thai sau một năm trở lên mà không từng có thai lần nào, thì được xem là hiếm muộn tiên phát. Trong khi đó, nếu người vợ đã từng có thai nhưng không thành công do hư thai hoặc phá thai, và sau đó không thể có thai thì được coi là hiếm muộn thứ phát.
Nguyên nhân
Hiếm muộn ở phụ nữ có thể có nhiều nguyên nhân khác nhau, bao gồm:
- Vòi trứng và viêm vòi trứng: các bệnh như lậu cầu, chlamydia có thể gây tổn thương niêm mạc vòi trứng, làm hỏng lớp biểu mô có lông tơ của vòi trứng, làm cho trứng và tinh trùng khó hoặc không di chuyển được trong vòi trứng.
- Sự rụng trứng bất thường: có thể không rụng trứng hoặc rụng trứng không đều, thường đi kèm với các dấu hiệu như kinh ít, kinh thưa, hoặc không có kinh. Nguyên nhân của việc không rụng trứng có thể là do rối loạn chức năng của trục dưới đồi – tuyến yên – buồng trứng, suy buồng trứng sớm, hoặc buồng trứng đa nang.
- Lạc nội mạc tử cung: có thể gây ra việc dính tử cung, buồng trứng, vòi trứng, làm cho trứng không thể di chuyển được vào vòi trứng.
Hiếm muộn không rõ nguyên nhân xảy ra khi không có nguyên nhân cụ thể được xác định. Các yếu tố ảnh hưởng đến hiếm muộn ở phụ nữ có thể bao gồm tuổi, tình trạng sức khỏe, lối sống và lịch sử y học của cả hai đối tác.
Phương pháp điều trị
Để chữa trị hiếm muộn, các phương pháp có thể bao gồm:
- Phẫu thuật để khắc phục các vấn đề về ống dẫn tinh, vòi trứng hoặc tử cung.
- Sử dụng thuốc để điều trị rối loạn rụng trứng hoặc rối loạn nội tiết tố.
- Sử dụng các phương pháp thụ tinh nhân tạo hoặc thụ tinh trong ống nghiệm.
- Thay đổi lối sống, bao gồm việc giảm cân, hạn chế sử dụng thuốc lá và rượu bia, và duy trì một lối sống lành mạnh.
Những biện pháp điều trị cụ thể sẽ phụ thuộc vào nguyên nhân cụ thể của hiếm muộn ở mỗi trường hợp.